Và bây giờ, nó được cắt vụn ra thành nhiều mảnh
Cô bé lặng lẽ trở về phòng, ở đó một mình cho tới khi ra ngoài để chúc tôi ngủ ngon và một lần nữa xin lỗi về sai trái của mình. Chính tôi sau đó đã thẹn thùng đến phòng của cô bé và nói lời xin lỗi.
Bên cạnh đó là một lời xin lỗi được viết ra giấy. Hiện, tôi bày chiếc gối trên giường của tôi với niềm kiêu hãnh vô biên và sử dụng nó như một vật nhắc tôi rằng không có gì trên thế giới này vĩ đại hơn tình của một đứa trẻ. Con gái tôi lắng nghe một cách sượng, hoàn toàn không cụ để tự bảo vệ mình nhưng nỗi buồn hằn rõ trên gương mặt. Sau một ngày dài làm việc vất vả, tôi chỉ âu yếm chúng sơ lược và sau đó tôi chú ý thấy vật liệu mà con gái tôi đã sử dụng là một chiếc chăn trẻ em được phối màu rất đẹp mà tôi phải khó khăn lắm mới mua được.
Không dừng lại để lắng nghe, tôi nổi khùng với bọn trẻ và nói rằng tôi rất bực mình. Một đôi giờ sau đó, khi tôi chuẩn bị đi ngủ thì tôi thấy ở trên giường mình một chiếc gối nhỏ xinh được làm từ những mảnh vải cắt ra từ tấm chăn với dòng chữ "Con yêu mẹ". Cho tới ngày bữa nay, tôi vẫn rơi nước mắt khi nghĩ về phản ứng của mình và cảm thấy đau đớn vì đã làm như vậy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét